Truyện Vương phi nàng lại xem bói cho người ta [Sắp Edit]

Người thứ nhất nói : Tứ cô nương Khương gia từ nông thôn hồi kinh, chẳng may đắc tội với Nhiếp Chính Vương quyền thế khuynh triều, nhân sinh coi như bỏ.Nào có thể đoán được phong cách lại biến thành như thế này:

Hán Việt: Vương phi tha hựu cấp nhân toán quái liễu

Tên gốc: 王妃她又给人算卦了

Tác giả: Tử Vân Khê (梓云溪)

Tình trạng: Đang cập nhật

Nguồn: truyentiki.com

Ngày mở hố: 10/9/2021

Ngày nhảy hố: Sẽ sớm có thông báo (Truyện hài, manh, dễ thương nha các bạn)

Vương phi nàng lại xem bói cho người ta

Văn án:

Người thứ nhất nói : Tứ cô nương Khương gia từ nông thôn hồi kinh, chẳng may đắc tội với Nhiếp Chính Vương quyền thế khuynh triều, kiếp này coi như bỏ.

Nào có thể đoán được phong cách lại biến thành như thế này:

Khương Nại: “ Vương gia, ta tính cho ngài một quẻ. Ngài đây hôm nay ra cửa trước giờ Thìn, 9 phần sẽ gặp sét đánh.

Nhiếp Chính Vương:…… Có phương pháp gì hóa giải?

Khương Nại: Tới Âm Dương Trai của ta mua một thần khí, tránh được đại họa.

Ám vệ: …… Đây không phải là nắp nồi sao? Thuộc hạ cảm thấy hình như ngài lại bị hố.

Bản vương phong thái nhanh nhẹn há lại để cho một cái nắp nồi có thể trấn áp? Cho các ngươi nhìn xem, cái gì gọi là nắp nồi trên đỉnh đầu phong khinh vân đạm.

Người thứ hai nói: Tứ cô nương chữ lớn không biết một cái, viết chữ một chút cũng đều không, viết văn chương sợ là rắm chó không kêu.

Thượng Kinh Thư Viện viện trưởng: Tứ cô nương trên biết thiên văn dưới tường địa lý, đặc biệt đối với lịch sử văn hóa Khương Quốc rất có nghiên cứu, vì học thuật mà cống hiến to lớn.

Quần chúng: Sợ ngài nói không phải là cùng một người đi? Viện trưởng này tám phần là tên lừa gạt!

Người thứ ba nói: Tứ cô nương khắc mẫu khắc huynh khắc chú thím tỷ muội, nên bị đưa đến am nuôi thả mấy năm để kiềm chế tính khí mà.

Chú thím tỷ muội: Khóc thút thít, van cầu các ngươi đừng có tung tin đồn nhảm nữa. Mệnh khổ aaa, các ngươi mỗi người bịa đặt một lần, tập thể chúng ta liền xui xẻo một hồi đó.

Mấy năm sau, Khương Nại nắm bản sao nhỏ của Nhiếp Chính Vương đi dạo phố.

Nhi tử tò mò hỏi: Mẫu thân, vì cái gì mà trên phố còn tồn tại một cái đánh cuộc, đánh cuộc cha ở trong tay người, mạng sống không quá ba mươi tuổi?

Khương Nại mang vẻ mặt chột dạ: Chuyện này nên bắt đầu từ một bộ sách tranh sơn cư mà bắt đầu.

Năm đó mẫu thân thời niên thiếu vô tri, đem cha ngươi hố ở một bức họa, thiếu chút nữa đem hắn sống sờ sờ làm cho chết đói……

Nhi tử:…… Người lúc ấy nghĩ như thế nào vậy?

Khương Nại: Liền cảm thấy hắn đáng thương kỳ quái, đói đến eo quá nhỏ……


Chương 1. Nghiệt duyên nói đến là đến

Leave a Reply

error: Content is protected !!