Từ tiết mục hoang dã cầu sinh bắt đầu – Chương 4

Chương 4. Chờ đã chuyện gì đã xảy ra?

Căn bản Trình Tiêu không tin lời Trịnh Diêu nói chút nào.

Loại thời tiết như thế này, trời mưa mới là chuyện bất bình thường, mà mưa to, thì càng không có khả năng.

Đừng nói là hắn, ngay cả làn đạn cũng không có mấy người đem chuyện này để ở trong lòng.

Chỉ cho rằng Trịnh Diêu là thuận miệng nói thôi.

Trình Tiêu lắc lư ở chung quanh suốt một buổi trưa, thật vất vả nhặt được trái dừa bên ngoài thì dát vàng nạm ngọc mà bên trong lại thối rữa, nước dừa bên trong đều bị ôi thiu.

Còn làm hại Trình Tiêu tốn hết sức lực mới rửa sạch mùi hôi trên tay.

May mắn thay tài nguyên nước ngọt trên tay bọn họ cũng đủ phong phú, bằng không cũng chẳng thể duy trì được trước cái độ xa xỉ như vậy của hắn.

Ăn không ngồi rồi đợi cho đến chạng vạng, Trình Tiêu như trước mở ra đồ hộp, sau đó ăn cơm.

Nếu là trước đây, Trình Tiêu tuyệt đối ăn thật thơm ngon, nhưng không biết vì cái gì, hắn đột nhiên cảm thấy đồ hộp trong tay không còn có mùi vị gì.

Trình Tiêu nghĩ tới đống nghêu sò của Trịnh Diêu, nghĩ tới đám trai của Trịnh Diêu, càng là thèm luôn cái con cua cực lớn tung tăng nhảy nhót kia của Trịnh Diêu.

Thịt trong miệng lập tức liền không còn thơm nữa.

Đồ hộp, đặc biệt là loại đồ hộp cắm trại dã ngoại chuyên nghiệp này, chung quy không có hương vị thơm ngon mới mẻ gì.

Người càng không có gì, liền khát vọng cái đó.

Thời điểm mãi cho đến buổi tối đi ngủ, trong đầu Trình Tiêu toàn là nghĩ về con cua bự kia.

“Một con cua lớn như vậy… Một người sẽ ăn không hết đi?”

Khóe miệng Hứa Vi khẽ co giật, lười để ý đến hắn, lo tự dựng lều ở bên cạnh.

Nghĩ đến Trịnh Diêu có nói qua, tuy rằng không tin sẽ trở thành sự thật, dù sao cẩn tắc vô áy náy.

Sau khi do dự một chút, Hứa Vi lại đem lều trại cố định bằng cách đóng cọc sâu thêm một chút.

Thuận tiện giúp Trình Tiêu cũng dựng lên.

Gia hỏa này tuy rằng miệng tiện một chút, nhưng bản tính không xấu, Hứa Vi cũng không ngại ngẫu nhiên ra tay giúp đỡ một tí.

Kiểu như thường hay lui tới, thời điểm hai người đi ngủ, tổ tiết mục cung cấp vật tư trang bị rải đầy ra đất, nơi nơi đều là đồ hộp còn có các loại vật dụng.

Ai cũng không cảm thấy như vậy có vấn đề gì, vô luận là Trình Tiêu thấy cũng ổn hay là Hứa Vi nghĩ rằng cũng tốt, đều theo bản năng cho rằng sáng sớm hôm sau mấy thứ này vẫn còn ở chỗ đó.

Hai người đều cảm thấy cứ để như vậy là dễ lấy nhất, bọn họ chưa có trải qua qua dã ngoại sinh tồn chân chính, kinh nghiệm cùng tâm cảnh giác cơ hồ là bằng không.

Trút bỏ tầng áo ngoài minh tinh trên người kia, Trình Tiêu cùng với Hứa Vi kinh nghiệm sinh hoạt thậm chí so với người thường cũng không bằng.

Cho nên khi bọn hắn phát hiện điều gì đó không đúng, đã chậm một bước.

Đầu tiên chỉ là vài giọt mưa lưa thưa rơi rớt ở trên lều, trong lúc này hai người tuy rằng đã tỉnh, nhưng cũng không có phản ứng ngay lập tức.

Thẳng đến nửa phút sau, bầu trời trên đỉnh đầu tựa như mở ra cánh cổng thế giới mới, trong nháy mắt nước chảy xuống ào ạt, mưa to như trút.

Như đi đến cùng lúc, còn có cuồng phong mãnh liệt kèm theo tiếng sấm vang rền.

Trình Tiêu cùng Hứa Vi rốt cuộc đã phục hồi tinh thần lại, bắt đầu liều mạng đi vớt mấy đồ dùng vật tư.

Nhưng đợi đến lúc hai người mở lều trại ra thì trong nháy mắt, lập tức đã bị cuồng phong thổi làn hơi lạnh thấu xương.

“Lều trại! Lều trại bị thổi đi mất rồi!” Hứa Vi tuy rằng đã đem cọc đóng vào sâu một ít, nhưng do còn xem nhẹ mức độ trận mưa to mãnh liệt này.

Cùng với thao tác hai người như ruồi nhặng không đầu làm một hồi, bên trong gió lọt vào, lều trại lập tức liền chịu đựng không nổi.

Trình Tiêu cùng Hứa Vi thấy một màn như vậy, trong lòng tức khắc chợt lạnh.

“…… Tiêu rồi.”

Trình Tiêu lẩm bẩm: “Hoàn toàn tiêu rồi.”

Nhìn lều trại không biết thổi đi đâu về đâu, cùng với một ít vật dụng nằm rải rác miễn cưỡng cướp về, hoàn toàn chết lặng.

Nếu như nói phía trước có đồ dùng vật tư là 100%, cơ mà trận mưa to trút xuống như vậy, nháy mắt liền đi tong 99%, còn lại đừng nói là nửa tháng, có thể chống đỡ được hai ngày cũng tốn không ít hơi sức.

Da đầu Trình Tiêu lập tức tê rần, cả người đều bắt đầu luống cuống.

【 Trời má…】

【 Thật sự…】

【 Mưa to ghê……】

Cư dân mạng đang mơ màng sắp ngủ đột nhiên chấn động.

*

“Cục khí tượng dự báo thời tiết không phải nói là không có mưa xuống sao?” Thế cái này là cái gì?!

Sau khi nhận được thông báo từ trợ lý, đạo diễn vẫn luôn ở bên cạnh giờ phút này nổi lên cơn thịnh nộ.

Ngón tay ông ta không ngừng vuốt ve nút bấm di động, rối rắm đến tột cùng có nên hay không ấn xuống.

Nhìn trận mưa mãnh liệt như vậy, tính uy hiếp thật sự quá lớn.

Nhìn mấy vị minh tinh bị thổi ngã trái ngã phải, một số phải bám chặt vào cây mới không đến nỗi bị thổi bay, dường như một lòng hung hăng nhắc nhở đạo diễn.

Nếu mà xảy ra chuyện gì, ông ta căn bản không gánh nổi trách nhiệm này, làm không tốt còn muốn ngồi tù.

Cuối cùng, đạo diễn hít sâu một hơi, quyết định liên hệ với thuyền cứu viện đã sớm chào hỏi qua.

Nhưng mà kết quả lại thập phần đáng tiếc.

Dù tính là dùng thuyền cứu viện nhưng mà cũng không phải muốn lúc nào ra biển là lúc đấy liền đi được.

“Hiện tại trên biển sóng gió quá lớn, ít nhất phải đợi gió ít đi một chút chúng tôi mới có thể xuất động cứu người.”

Nghe thấy tin tức này, trong lòng đạo diễn từng đợt lạnh tong lạnh teo.

Lúc này mọi người từ trong mấy vị công nhân địa phương tạm thời được tổ làm phim thuê đến mới biết được rằng quốc gia bọn họ không được xem như là cường quốc, không có tiền để phóng vệ tinh lên bầu trời, cho nên dự báo thời tiết của Cục khí tượng đều không tính là đặc biệt chuẩn xác.

Nghe đến đây tinh thần đang căng chặt của đạo diễn thiếu chút nữa xuất huyết não tại chỗ.

Nhưng mà lúc này hắn cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể nắm chặt trái tim nhỏ, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm màn hình, sợ bên trong có ai xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Bên trong phòng phát sóng trực tiếp cư dân mạng cũng bắt đầu điên cuồng chửi đổng.

Một số thì cho rằng đoàn làm phim coi thường tính mạng, số khác lại chửi Cục khí tượng quốc gia như shit, còn một số thì điên cuồng cầu nguyện cho các minh tinh.

Độ hot tăng vọt chưa từng có, hot search trực tiếp như đường hàng không, thẳng một đường phía trước mà leo lên.

Thậm chí còn bạo hồng hơn so với kì đầu tiên mới bắt đầu không biết bao nhiêu nữa.

Tiết mục này hoàn toàn nổi danh.

Nhưng mà loại thu hoạch ngoài ý muốn này không những làm cho đạo diễn cảm thấy vui vẻ gì, ngược lại làm máu cả người hắn đều rét lạnh

Lúc này, camera đặt ở phía dưới nhà gỗ nhỏ trở nên phá lệ bắt mắt.

Dù cho gió có lớn đến bao nhiêu, bên ngoài mưa xối xả có bao nhiêu hung hiểm đi chăng nữa, ngôi nhà gỗ tránh đầu gió vẫn như cũ vững như Thái Sơn.

Mặc cho hướng gió về sau lại thay đổi, nhà gỗ bắt đầu kẽo kẹt kẽo kẹt điên cuồng rung động, cơ mà mấy cọc gỗ dùng làm chống đỡ vẫn luôn sừng sững không bị xô ngã.

Có một vài lần như vậy, nhà gỗ lay động biên độ lớn, cư gian mạng toàn bộ đều cảm thấy chỉ vài giây tiếp theo ngôi nhà gỗ tùy ý xây dựng này liền sẽ tan thành từng mảnh.

Ai biết mà biết được, chính là chờ đợi suốt 3 giờ.

Chỗ giao nhau giữa mấy cái đầu gỗ phát ra thanh âm khiến người ta ê răng, run rẩy như người bệnh Parkinson, nhưng không biết vì cái gì, mọi người đều là khỏe mạnh nhưng thật ra tròng mắt sớm đều trợn trừng như mù.

Tâm tình của cư dân mạng cũng bắt đầu thay đổi từ 【 Mị muốn xem cái này chừng nào đổ ngã】 biến thành 【 Như thế nào còn chưa chịu đổ ngã 】, cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ* trăn trối thành một câu ——

*千言万语 [Qiānyán wàn yǔ]: Được dịch là “nghìn lời nói, vạn câu thề”

【 Cái phòng trâu bò của tui. 】

【 Trâu nha trâu nha. 】

Cứng rắng chống chọi với cơn bão cấp 7 mà vẫn vững như lão cẩu, quá mạnh đi!

Ngôi nhà gỗ của Trịnh Diêu dường như đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Từ trong đó có một cái camera được ngụy trang thành cục đá rơi xuống đất có thể nhìn ra, cho dù bên ngoài có bộ dáng gì, nhà gỗ đều tựa như thế ngoại đào nguyên, muốn bình tĩnh bao nhiêu thì có bấy nhiêu bình tĩnh.

Như là không có chú ý tới tình hình bên ngoài mưa rền gió dữ, toàn bộ lực chú ý của Trịnh Diêu đều bị đống lửa trước mặt này làm cho hấp dẫn.

Độ đạc sở hữu —— bao gồm bộ da lông của thỏ xám kia đã được xử lý tốt, đều bị Trịnh Diêu thu vào tay.

Bên trong căn nhà gỗ cũng chất ít nhất một đống củi cho dù dùng trong một tuần cũng không hết.

Còn trên đống lửa ở bên ngoài thì dùng nước dừa nấu tốt các loại trai nghêu sò, diễn viên nổi bật chính là đồ ở bên trong đống lửa lớn này.

—— Một con cua bự được bọc trong lá chuối tây nướng lên.

Có vẻ như cũng đến lúc nung chế biến một ít ấm sành, cái ly, chén,… mấy dụng cụ thường ngày rồi.

Xác dừa tuy rằng dùng tốt, nhưng chung quy vẫn là quá nhỏ, dùng cũng thật sự hạn chế.

Thời điểm dùng que cời lửa đem con cua lớn lấy ra, trong ánh mắt Trịnh Diêu xẹt qua một tia u ám.

Cái loại cảm giác bị người giám thị này đột nhiên mãnh liệt lên, so với dĩ vãng càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Cơ mà trên tay Trịnh Diêu lại làm như không có việc gì, không nhanh không chậm đem lá chuối tây bị cháy đen xé mở.

Cứ như vậy, hàng chục triệu người xem đều tận mắt nhìn thấy một con cua đỏ tươi, còn nóng hôi hổi xuất hiện trước màn hình.

【……………………】

【???? 】

Như, như thế nào đột nhiên liền biến thành tiết mục mỹ thực?

Không phải là tình huống tai nạn?

Để nguội bớt, Trịnh Diêu đem cái càng cua lớn kéo xuống.

Phần liên quan đó cũng bị kéo ra, trên đó còn có dịch thịt cua trong suốt.

Vào tháng 8 cũng chính là thời điểm cua béo mập, nếu không cẩn thận, gạch cua liền bám đầy tay Trịnh Diêu.

Vàng óng ánh, trơn trơn bóng bóng, sáp mịn mà tươi ngon.

【…… Mé, tui chịu không nổi rồi! 】

【 Dấu chấm hỏi nhỏ, hãy cho mị biết mị không cô đơn đi? 】

【Ông fuck $#&¥%】

Giờ khắc này, tâm trạng của cư dân mạng dường như đóng băng rồi.

Con cua nặng không sai biệt lắm cũng 7 lạng có thể ăn lưng lửng bụng, hơn nữa còn có thêm thịt trai nghêu sò kèm nước dừa, cuối cùng Trịnh Diêu thiếu chút nữa ăn đến phình bụng.

Ngáp một cái, cô nhích người một chút vào trong căn nhà gỗ, sau khi cơn no nê lắng xuống, cô mới bò lên cái “giường” được phủ kín bằng lá chuối tây.

Xem ra lần sau lúc tạo nhà đá, thì thuận tiện đặt vào mấy con giun đất.

Cảm nhận được thủy triều đang từ từ thấm vào dưới lớp gỗ, Trịnh Diêu một bên nhíu mày, một bên âm thầm nghĩ.

Mà một loạt hành động này của cô, lại làm cho cư dân mạng xem mà choáng váng.

Đều cảm thấy phong cách của cô cùng những người khác đều hoàn toàn khác nhau……

Nhìn 5 người kia mệt mỏi bôn tẩu, thật vất vả mới giữ được một cái mạng nhỏ, hiện giờ chính là đang lạnh run bần bật co ro, lại nhìn thấy bên này cô gái đang ăn uống no đủ, một giọt mưa cũng đều không có lưu lạc trên người, tâm tình mọi người đều vô cùng phức tạp.

Nếu nói Trình Tiêu đời này có cái chuyện gì hối hận, thì không nghe lời Trịnh Diêu tuyệt đối sẽ được hắn ta xếp vào top ba.

Nhìn phát sóng trực tiếp ở phòng cách vách một mảnh gió êm sóng lặng, Trình Tiêu cắn răng, rốt cuộc hạ quyết tâm.

Trong 28 ngày tới, hắn nhất định! Nhất định phải thời thời khắc khắc chú ý đến cô!

Trừ bỏ học theo Trịnh Diêu, Trình Tiêu cùng Hứa Vi đã không còn có biện pháp khác.

Cùng lúc đó, một cái tiêu đề tên là 【 Giới hạn chịu đựng của ngôi nhà gỗ là bao nhiêu 】 dần xuất hiện trên Weibo.

Một đám người ăn no nhàn rỗi không có chuyện gì làm bắt đầu nghiên cứu vấn đề đang nổi lên này.

Chỉ là ai cũng không nghĩ tới, loại đề tài này thế nhưng cũng có thể làm cho nhiều người tham dự thảo luận đến như vậy.

Kết quả tự nhiên cũng không làm cho người thất vọng.

Trải qua sự phân tích của chuyên gia chuyên nghiệp, ngôi nhà gỗ nho nhỏ nhưng là dùng tới kết cấu mộng và lỗ mộng*.

*榫卯结构 [Sǔn mǎo jiégòu]: “Mộng” và “lỗ mộng” là kết cấu chính để chế tác đồ nội thất của người cổ đại. Nó đã trở thành nét tinh túy trong văn hóa truyền thống Trung Hoa mấy ngàn năm qua. Không cần dùng đến đinh, những thanh gỗ vẫn có thể kết nối với nhau một cách chắc chắn. Không chỉ tại Trung Quốc, người Nhật Bản thời cổ xưa cũng đã biết sử dụng kỹ thuật mộc độc đáo này để tạo dựng nhiều ngôi nhà gỗ có thể đứng vững chãi qua nhiều trận động đất. 

Những người thợ mộc khi chế tác vật dụng dùng đục, đục phần gỗ thừa để tạo thành một bên lồi (凸) và một bên lõm (凹) của kết cấu ‘mộng lỗ’. Cấu trúc tuân theo âm dương và cân bằng lẫn nhau. Nó thể hiện một âm và một dương, một trong và một ngoài, một cao và một thấp, một dài và một ngắn, có thể liên kết chặt chẽ với nhau, không chỉ có khả năng chịu được áp lực từ tải trọng, mà còn có thể tạo ra một cấu trúc hình khối nhất định. Để kết nối ăn khớp hiệu quả thì việc tạo ra các khớp nối gỗ đòi hỏi sự tỉ mỉ và tính chuẩn xác cao.

Tuy rằng thoạt nhìn vô cùng đơn giản, nhưng thiết kế lại phá lệ tinh diệu.

Những cọc gỗ này được kết nối lẫn nhau tạo thành một cái tổng thể, trừ phi trong nháy mắt có thể đem chúng nhổ bỏ tận gốc, bằng không nhà gỗ vĩnh viễn cũng sẽ không bị đổ thành từng mảnh.

Cho dù lần này sức gió có cao hơn một cấp đi chăng nữa thì ngôi nhà gỗ cũng hoàn toàn có thể chống đỡ trụ vững được.

Đừng quên, còn có một dây thừng buộc chặt vào tảng đá nữa đấy.

【 Đừng coi trọng nó, mọi người hãy nhìn vào đây. 】 May mắn thay, còn có người đã ghi lại buổi phát sóng trực tiếp, có thể phát lại bất cứ lúc nào.

Nghiên cứu sinh chuyên về lĩnh vực này kiên nhẫn giải thích: 【 Cô ấy là đem toàn bộ đồ vật chuẩn bị cho tốt mới bắt đầu xây dựng, tôi không có nhìn thấy bản vẽ ở trong video, nói cách khác cô ấy đã tự vẽ ra ở trong đầu, sau đó mới bắt tay vào làm. 】

【 Ế mấy người có phát hiện gì không, cuối cùng cô ấy xây xong ngôi nhà, một đầu gỗ thừa cũng không có thừa nha. 】

Sau khi được nhắc nhở, cư dân mạng cũng bấm vào xem lại, phát hiện thật đúng là như vậy.

【 Mấy người có biết nó có ý nghĩa là gì không? 】

Nghiên cứu sinh bắt đầu hưng phấn: 【 Có khả năng là cô ấy có trí tưởng tượng không gian đặc biệt mạnh, hoặc là cô ấy có một nền tảng vững chắc cực kỳ lợi hại, đối với loại kết cấu này vô cùng hiểu rõ. 】

Cảm thấy trên mấy đầu gỗ phía trên có dấu vết có chút quen mắt, vị nghiên cứu sinh nghĩ tới nghĩ lui, trước mắt đột nhiên sáng ngời.

Hắn không khỏi phân trần bắt đầu lục lọi cái bàn của mình.

Quả nhiên, nó có phần giống với kiến trúc cổ nơi nào đó mà lúc trước thầy hướng dẫn đã đưa cho anh ta.

Tòa kiến trúc kia vào 3 tháng trước bởi vì mưa to nên đột nhiên bị sụp, hiện tại người trong viện đang lo không biết sửa chữa như thế nào đây.

Bên trong có một ít kết cấu đã sớm thất truyền, hiện tại một đám người ở nơi đó đang bó tay không có biện pháp, lại không thể tu sửa vẹn nguyên như lúc đầu, nếu nói… Nữ sinh này có thể hay không giúp đỡ được?

【 Tôi còn có việc! Không cùng các bạn nói tiếp nữa! 】 Vị nghiên cứu sinh vội vã rời đi.

Lời nói mới nghe được một nửa, cư dân mạng: 【??? 】

Cái gì…

Đã xảy ra chuyện gì?


* Ăn chơi gì Team: Hôm nay vô tình nghe được bài Đáy biển – Nhất Chi Lựu Liên, đau lòng quá các bạn uiiii, khuyến cáo thất tình không nên nghe nha nha nha!

 

← Chương trướcDanh mục truyệnChương sau →

Leave a Reply

error: Content is protected !!